Tiếng Việt | English

27/04/2016 - 11:05

Như “hoa pháo” tỏa sáng

Một ngày tháng 4, chúng tôi về xã Mỹ Thạnh Đông, huyện Đức Huệ tìm bà Lê Thị Đeo - nguyên chiến sĩ Đội nữ Pháo binh Long An. Nhận ra người quen, bà vui vẻ: “Họp xong sớm nhưng cô tạt qua động viên anh em dân quân đang huấn luyện trên thao trường, tụi nó ra quân huấn luyện hơn 1 tháng rồi nhưng công việc nhiều quá không đến thăm được”. Câu nói của bà càng khẳng định cho “tiếng lành” về người phụ nữ mà tôi đang trò chuyện.

Được biết, dù trời mưa hay nắng, người phụ nữ nhỏ nhắn này vẫn kiên trì “đi từng ngõ, gõ từng nhà” khi thì vận động người dân hiến đất làm đường, làm cầu, khi thì đến nhà hòa giải chuyện mâu thuẫn vợ chồng, hay khuyên nhủ thanh niên lêu lổng tập trung làm ăn, phát triển kinh tế gia đình,…

Hằng tháng, với số tiền trợ cấp thương binh 4/4 và thu nhập từ mấy công đậu phộng, bà phải gồng gánh nuôi 2 đứa cháu ngoại và người con gái út bị nhiễm chất độc da cam. Căn nhà tình nghĩa xuống cấp trầm trọng chưa có tiền để sửa chữa, vậy mà bà vẫn tích cực đóng góp cho công tác xã hội.

Bà Lê Thị Đeo đến thăm hỏi động viên lực lượng dân quân xã trên thao trường huấn luyện

Dẫu cuộc sống thường ngày vẫn còn lắm gian truân nhưng “chất lửa” luôn rực sáng trong suy nghĩ và hành động của người nữ pháo binh này. Tuổi thanh xuân để lại nơi chiến trường, bên nòng pháo trong những trận đánh, những chuyến băng rừng, lội bưng cõng thương binh về lán, trại, chứng kiến đồng đội hy sinh,… phần nào làm nên tính cách kiên cường của bà.

Đang sôi nổi kể những chuyến công của Đội nữ Pháo binh Long An, bỗng giọng bà chùn xuống và ánh mắt như lắng lại. Ký ức như quay về vào thời điểm đầu năm 1968, trận đánh thư hùng, bi tráng của một tổ thuộc Đội nữ Pháo binh Long An tại huyện Đức Huệ. Những nữ pháo binh tuổi độ trăng tròn chiến đấu với máy bay hung hãn. Bị dồn đến đường cùng, các chị giương nòng pháo bắn máy bay địch cho đến viên đạn cuối cùng và tất cả hy sinh…

Từ đó, cứ vào ngày 30-4 hằng năm, bà làm một mâm cơm cúng đồng đội cho đầy thương, vơi nhớ. Và hơn 40 năm trở về cuộc sống đời thường nơi vùng biên giới Đức Huệ, bà vẫn một “hoa pháo” luôn tỏa sáng./.

Thùy Trang

Chia sẻ bài viết