Tiếng Việt | English

19/04/2020 - 10:07

Sống chậm để cảm nhận yêu thương

Như một số đồng nghiệp, từ sau tết đến nay, tôi phải tạm nghỉ việc vì ảnh hưởng của dịch Covid-19. Là giáo viên mầm non dạy tại trường tư thục, chúng tôi gặp nhiều khó khăn vì tất cả sinh hoạt đều nhờ vào tiền lương giáo viên. Thấy vậy, chủ cơ sở hỗ trợ tất cả giáo viên, nhân viên 1,5 triệu đồng/tháng. Đâu chỉ có chúng tôi gặp khó khăn, chủ cơ sở còn khó khăn gấp nhiều lần khi trường tạm ngừng hoạt động nhưng phải “gánh” khoản chi phí khá lớn, nào tiền thuê mặt bằng, bảo trì cơ sở, nào tiền hỗ trợ lương cho giáo viên, nhân viên. Chia sẻ khó khăn với nhau, một số giáo viên, nhân viên không nhận tiền hỗ trợ, giúp chủ cơ sở có thể trang trải những khoản chi phí khác trong thời gian trường tạm ngừng hoạt động. Thay vào đó, chúng tôi mở một “cửa hàng” bán đồ ăn vặt trên mạng. Những món ăn vặt được cấp dưỡng của trường chế biến, giáo viên lên mạng xã hội rao bán và nhận giao hàng. Cứ mỗi sáng, chúng tôi phân công nhau đi chợ, sơ chế, lên đơn,... Được phụ huynh và người dân quanh khu vực ủng hộ, chúng tôi ngày càng có nhiều đơn hàng. Tiền lãi thu được không nhiều nhưng phần nào hỗ trợ giáo viên, nhân viên trang trải chi phí trong mùa dịch. 

Chia sẻ khó khăn với những giáo viên xa nhà, chủ nhà trọ cũng giảm tiền thuê trọ và động viên chúng tôi cố gắng vượt qua. Khoảng thời gian rảnh rỗi, chị em trong khu nhà trọ trồng thêm rau xanh. Chiều chiều, mọi người xách rổ hái rau chuẩn bị bữa cơm, chia sẻ với nhau từng con khô, con cá nghe sao mà ấm áp. Chủ nhà trọ còn may tặng chúng tôi khẩu trang và nhắc nhở giữ gìn vệ sinh chung, thường xuyên rửa tay. Khó khăn do dịch bệnh là điều không ai tránh khỏi nhưng trong khó khăn đó, mọi người như gần nhau hơn, cùng chia sẻ, động viên và mong sớm đẩy lùi dịch bệnh, ổn định cuộc sống. Rồi đây dịch bệnh sẽ qua nhưng những câu chuyện và tình cảm của khoảng thời gian “sống chậm” sẽ còn đọng lại trong lòng mỗi người./.

Hồng Nhung

 

Chia sẻ bài viết