![Mùa của yêu thương... Ảnh minh họa](https://www.baolongan.vn/image/news/2025/20250214/images/66734b5a232e9d70c43f.jpg)
Ảnh minh họa
Tháng hai về mang theo những cơn gió xuân nhè nhẹ và mùi hương của những mùa hoa vừa hé nụ. Trong lòng phố, sắc đỏ rực của những bông hoa hồng, những nhành cúc vàng còn vương lại sau tết và cả những chậu thược dược lặng lẽ tỏa hương như một minh chứng cho tình yêu vẫn luôn tồn tại, len lỏi giữa nhịp sống thường nhật.
Mùa này, người ta dễ nghĩ về tình yêu hơn - không chỉ là tình yêu đôi lứa mà còn là những yêu thương giản dị, chân thành giữa con người với con người, giữa những điều nhỏ bé nhưng tròn đầy hạnh phúc.
Ở một góc chợ nhỏ nơi quê nhà, bà Hai vẫn ngồi đó với quán chè của mình. Những ngày tháng hai, bếp lửa bà nhóm lên không chỉ để nấu chè mà còn ủ ấm cả những câu chuyện đời bình dị. Người ta hay ghé quán của bà không chỉ vì thèm vị ngọt của chén chè đậu xanh hay mùi thơm của nước cốt dừa mà còn vì cái tình của người phụ nữ đã trải qua gần cả đời bên quang gánh.
"Mùa này chè nấu với đường thốt nốt mới thơm nghe con" - bà cười hiền, đôi bàn tay gầy guộc nhưng vững chãi, cẩn thận múc từng muỗng chè. Dưới mái hiên lợp lá, những vị khách quen ngồi nhâm nhi từng muỗng chè ấm nóng, nghe bà kể chuyện về thời con gái, về những mối tình vụng dại của lứa đôi năm cũ.
Ai rồi cũng có một góc nhỏ trong tim dành cho những hồi ức đẹp. Và giữa tháng hai, ký ức ấy lại trở về, lấp lánh như hạt nắng xuyên qua tán lá, như mùi chè thơm dịu dàng vương lại nơi đầu lưỡi.
Ở đầu con hẻm nhỏ, có một ngôi nhà cũ với hàng rào dây leo phủ kín. Mỗi buổi sáng, bác Ba - người đưa thư già, lại lặng lẽ đặt vào hộp thư một tờ giấy nhỏ, viết những dòng chữ nắn nót. Đó là những lá thư mà ông Tư gửi cho vợ mình.
Vợ ông mất đã mười năm nhưng năm nào đến kỷ niệm ngày cưới, ông cũng viết thư cho bà. Ông bảo, tình yêu không nhất thiết phải có sự hồi đáp, chỉ cần được trao đi là đủ.
Lần nọ, khi hỏi ông rằng ông viết gì trong những lá thư ấy, ông chỉ cười bảo: "Viết về những điều ngày trẻ chưa dám nói, viết về những chuyện mình đã quên mất và cả những mong ước giản đơn mà lúc bà còn sống, mình chưa kịp thực hiện".
Thì ra, tình yêu không chỉ là những lời hứa hẹn trong một thời điểm nào đó mà còn là sự thủy chung trong từng suy nghĩ, từng nếp nhăn trên gương mặt và cả trong những con chữ gửi đi mà không cần người nhận.
Mùa này, trên những cánh đồng, người ta vẫn thấy bóng dáng những người nông dân cúi mình bên luống rau, giàn bí. Tình yêu của họ là những giọt mồ hôi mặn chát rơi trên thửa ruộng, là đôi bàn tay chai sạn vẫn nâng niu từng gốc cây, ngọn cỏ.
Bà Sáu nhà bên vẫn gánh từng thúng rau ra chợ mỗi sáng. Dù đã ngoài bảy mươi, bà vẫn không muốn nghỉ ngơi, vẫn thương mấy đứa nhỏ trong nhà cần một bữa cơm đầy đủ. Có lần, tôi hỏi bà: "Bà cực vậy không thấy mệt sao?".
Bà cười hiền: "Cực thì có cực nhưng sống là để thương mà con. Chỉ cần nhìn con cháu có cái ăn, cái mặc, vậy là vui rồi!".
Tình yêu có nhiều cách để bày tỏ, đôi khi không phải là những món quà đắt tiền hay những câu nói ngọt ngào mà chỉ đơn giản là sự hy sinh, là cái siết tay nhẹ nhàng giữa những ngày gió trở, là bữa cơm nhà đợi ai đó về muộn.
Trong những góc nhỏ của cuộc đời, vẫn có những con người lặng lẽ giữ lửa cho tình yêu. Là cô giáo làng ngày ngày vẫn đều đặn chấm từng bài kiểm tra, cẩn thận sửa từng lỗi nhỏ cho học trò. Là bác tài xế xe buýt vẫn kiên nhẫn chờ thêm vài giây cho một hành khách chạy vội đến.
Tình yêu đâu chỉ có trong những bản tình ca hay những thước phim lãng mạn. Nó hiện diện trong từng khoảnh khắc nhỏ bé, đôi khi bình dị đến mức người ta chẳng nhận ra.
Tháng Hai - mùa của tình yêu, không chỉ dành cho những cặp tình nhân tay trong tay trên phố. Đó còn là mùa của những trái tim chân thành, của những câu chuyện ấm áp diễn ra thầm lặng mỗi ngày.
Đó là mùa của bà Hai với quán chè thơm ngọt, của ông Tư với những lá thư gửi người đã khuất, của bà Sáu bên thúng rau buổi chợ sáng và của những con người đang âm thầm gìn giữ yêu thương theo cách riêng của họ.
Tình yêu đôi khi không cần lời nói. Chỉ cần một cử chỉ nhỏ, một ánh nhìn trìu mến, hay đơn giản chỉ là sự hiện diện của một ai đó trong cuộc đời, cũng đủ để sưởi ấm cả một mùa thương nhớ.
Tháng hai về, mùa của tình yêu cũng trở nên dịu dàng hơn bao giờ hết./.
Đức Anh